Chợ tết vùng cao

Trời lạnh, gió thổi làm những cành hoa mận rung rinh như muốn nhắn nhử với đồng bào vùng cao “Xuân đã đến rồi, mau đi chợ Tết”. Những bà mẹ vừa đi vừa kể chuyện chồng con, chuyện sắm sửa Tết, rồi đến cả những câu chuyện chỉ có chị em phụ nữ mới thì thầm to nhỏ. Những đứa trẻ tung tăng đi chợ Tết cùng mẹ để mua quần áo, nào mũ len, giầy dép, nào bánh trái. Có lẽ phiên chợ vui nhất với bọn trẻ ở đây chính là dịp Tết. Chúng được mẹ dẫn đi chợ, ngắm hàng hóa rồi thích thú, phấn khởi khi được mẹ chọn mua cho đồ mới để “diện” Tết.

Nhớ lại năm nào tôi cũng là một đứa trẻ như vậy. Lúc nào cũng chỉ mong Tết đến để được đi chợ cùng mẹ, đòi mua quần áo đẹp như bạn bè. Nhà nào khá giả thì mua 3 – 4 bộ quần áo cho con, nhà nào nghèo thì mua 1 bộ. Và tôi cũng chỉ dám “đòi” mẹ mua 1 bộ, “bởi mẹ còn nhiều thứ phải sắm khi Tết đến”- tôi thường nói như vậy với bạn mỗi khi chúng hỏi.

Mỗi mùa xuân lại là một mùa mới, cuộc sống no đủ hơn, nhưng người dân vùng cao chẳng bao giờ bỏ quên những thói quen đi chợ Tết. Các bà các mẹ thường nói chuyện sắm sửa Tết, làm thế nào để có một cái Tết no đủ cho cả nhà. Tết nấu món gì thì ngon, đi chợ còn thiếu những gì…

Ở vùng cao, chợ Tết bắt đầu từ ngày 25/12 (âm lịch) cho tới hết ngày 30/12 (âm lịch), song vui nhất là những ngày 25 đến 29. Chợ Tết thường là những ngày chợ phiên thường. Nhưng khi đã gọi là chợ Tết nó nhuốm một sắc màu mới mẻ. Màu của Xuân. Ai nấy đi chợ đều cười nói rộn rã vui vẻ, trò truyện tíu tít. Kìa những thiếu nữ e ấp, cười chúm chím, đôi má ửng hồng ngượng ngùng khi những trai làng trêu trọc. Những bộ váy Mèo, Dao, Tày, Nùng xúng xính đi sắm Tết cùng bạn bè. Những bộ váy sặc sỡ đó, chỉ có dịp Tết mới được diện với trai bản. Những chàng trai khỏe mạnh đi dạo chợ Tết, vừa đi sắm đồ vừa đi “tìm người yêu”. Chẳng có dịp nào hơn dịp này để tìm cho mình một người “vừa ý”. 

Nhớ phiên chợ Tết ngày nào tôi còn lẽo đẽo theo mẹ đòi đi bằng được. Vậy mà, nhanh quá!… Xuân này, nhất định tôi sẽ đi… chợ Tết vùng cao.

Theo monngonhanoi