Đã qua rồi cái nắng chói chang khiến người ta ngột ngạt, bức bối và thèm cái cảm giác mát lạnh tê đầu lưỡi đến từ những que kem, ly sinh tố, cốc chè, bát canh… Thu đến thật nhẹ nhàng, sâu lắng và dễ tạo cho lòng người cảm giác xao xuyến, bâng khuâng… Thoáng chốc khung cảnh đầm ấm cùng người thân quây quần bên nồi lẩu bốc khói, cùng nhau xì xụp, cùng nhau nói cười đã xua tan đi cái lạnh giá, cô đơn. Có lẽ vậy, khi nhắc đến mùa thu là người ta nhớ ngay đến hương cốm, xôi đồ, hạt dẻ nướng, khoai nướng, ngô luộc, ốc nóng… Xét cho cùng, đó cũng chính là những món ăn có tính dương để quân bình với khí trời mát mẻ mang tính âm.
Thu miền Bắc mà nhất là thu Hà Nội có phần đẹp hơn nhờ có hương cốm mới và hương sen vương vấn. Chỉ mới nghĩ tới bát chè hạt sen thơm lừng, bùi ngọt thôi cũng đủ thấy thu đã về quanh đây. Với mẹt cốm xanh vương vấn từng ngõ phố vỉa hè Hà Nội, những chảo rang hạt dẻ như làm xôn xao những cơn gió heo may. Có người còn nói, thưởng thức hương vị quả chuối tiêu vùi trong những hạt cốm xanh nồng nàn và được gói trong thứ lá sen bánh tẻ thì cũng coi như đã hưởng trọn gió thu, hương thu rồi.
Cũng chính nhờ cái đẹp của đất trời vào thu mà những tâm hồn tinh tế, yêu ẩm thực đã tạo nên những món ăn tuyệt vời. Đến hẹn lại lên, thu về nhộn nhịp nơi nơi khiến hồng, na, chuối… thêm ngọt sắc, dày hương. Rồi mùa rươi, mùa cốm… như một thứ quà tặng của đất trời ban tặng cho con người. Phải chăng vì thế mà những thức ăn, đồ uống mang đặc trưng của hương thu thì “phải” xuất hiện đúng trong mùa thu thì mới kết tinh, tích tụ được đầy đủ những gì tinh tuý nhất.
Ngày nay trước sự phát triển vượt trội của khoa học kĩ thuật, chúng ta không còn xa lạ với thực phẩm trái mùa. Tuy nhiên, người ta vẫn “nhớ” hơn đến hương vị của các loại thực phẩm khi mang đặc trưng của cái nắng, cái gió, chút mưa… của mùa thu. Đó cũng là lúc những thực phẩm ấy đạt đến đỉnh cao nhất của vị ngon, ngọt và đầy đủ chất dinh dưỡng.
Với những ai yêu ẩm thực, nhạy cảm trước sự thay đổi dù là nhỏ nhất của đất trời, họ luôn muốn níu giữ tất cả hương sắc của thiên nhiên vào trong những món ăn. Phải chăng vì thế các món ăn ấy cũng phảng phất cái mờ ảo của những làn sương mong manh trong buổi sớm mai hay chiều muộn. Những món lẩu, nồi ngô luộc… nghi ngút khói khiến lòng người trở nên ấm áp hơn ngay cả khi cái lạnh mùa đông chưa gõ cửa.
Dường như thật ngẫu nhiên triết lý mùa thu đã thấm nhuần trong văn hóa ẩm thực của người Việt, mùa của măng trúc, chim ngói, cốm xanh…
Theo monngonhanoi