Bún thịt nướng bên bờ sông Hương

Bún thịt nướng Huế là sự kết hợp hài hòa giữa màu sắc và hương vị.

Xa Huế rồi, tôi cứ lưu luyến mãi cái chua, ngọt, bùi, cay, đắng, chát… hội tụ trong bát nước lèo của món bún thịt nướng.

Đến Huế, thích nhất là những buổi chiều lang thang dọc bờ sông Hương, bị quyến rũ bởi mùi thơm hấp dẫn của những quán bún thịt nướng ven đường. Mùi thơm của những xâu thịt sẽ khiến bạn phải dừng lại rồi tạt ngay vào quán, tìm một chỗ ngồi, thích thú đợi chờ được phục vụ một bát bún thịt nướng thơm lừng.

Có thể bạn sẽ phải đợi hơi lâu mới tới lượt mình, vì những quán bún thịt nướng vỉa hè, ngõ ngách bao giờ cũng ngon và hút khách. Nhưng sự chờ đợi chắc chắn sẽ được đền đáp bởi hương vị bún thịt nướng rất Huế này.

Nhìn bát bún bạn sẽ bị chinh phục ngay bởi rất nhiều màu sắc – Ảnh: Phong Linh

Bún thịt nướng Huế ăn chung với dưa chuột chẻ, đồ chua, rau sống, lạc rang, hành phi… Tất cả được cho vào một cái tô và rưới nước lèo lên. Nhìn bát bún bạn sẽ bị chinh phục ngay bởi rất nhiều màu sắc, khi ăn bạn cảm nhận được rất nhiều hương vị cùng lúc như vị ngọt nhẹ nhàng, vị béo ngậy của đậu phộng, mè, vị chua thanh mát của rau củ, hay cay cay của ớt… Một sự kết hợp hài hòa giữa màu sắc và hương vị.

Miếng thịt nướng Huế đặc biệt thơm ngon, giòn dai. Cô chủ quán cho biết, thịt ba chỉ xắt mỏng được tẩm ướp gia vị rất cầu kỳ. Một trong những nguyên liệu mà người Huế sử dụng chính là củ sả. Sả ướp cùng thịt khi nướng lên thơm nức mũi. Miếng thịt có màu nâu vàng, cạnh cháy sém, ăn vừa thơm vừa giòn, lại không bị ngán. Bát bún thịt nướng Huế khá nhỏ, có thể thực khách sẽ phải ăn liền một lúc 2 bát mới đã miệng.

Nhưng điều khiến thực khách cứ ngẩn ngơ là ở hương vị nước lèo Huế. Đây được coi là cái hồn tinh túy của món bún thịt nướng cố đô, giúp bát bún thơm ngon, đậm đà, bởi trong đó hội tụ đủ các vị chua, ngọt, bùi, cay, đắng, chát được làm từ mấy chục loại nguyên liệu khác nhau. Thật không dễ để cố đi tìm từng loại hương vị: cái béo như bơ, cái ngậy của đậu phộng, mùi thơm của tỏi, một chút tương bần…, chỉ có thể thốt lên hai chữ “ngon tuyệt” khi tất cả hòa quyện vào nhau một cách khéo léo dưới bàn tay của người phụ nữ Huế.