Những ngày đông, đi dọc các con phố Mã Mây, Hàng Đậu, Hàng Than, Cát Linh, Đào Duy Từ… thật khó lòng cưỡng lại mùi thịt bò nướng thơm nồng như mời gọi từ hai bên đường.
Ăn bò nướng chẳng đòi hỏi bàn ghế sang trọng. Ngồi một góc vỉa hè, với chiếc bàn và dăm ba ghế nhựa quây quay cũng có cái thú riêng của nó. Ở đó, hoà chung trong cái ồn ào náo nhiệt của phố xá đã lên đèn, chẳng cần bận tâm từng cử chỉ, điệu bộ ra vẻ lịch thiệp, cũng chẳng phải “suỵt” khi có lỡ nói to làm phiền người khác. Bên chảo bò nướng, ta được sống những phút giây thật nhất, được là chính mình, tha hồ ồn ào tếu táo, hay thỉnh thoảng bật cười vì những câu chuyện cố tình “nghe trộm” được của bàn kế bên.
Ở đâu cũng vậy, bò nướng được bán theo suất bao gồm một đĩa thịt bò sống, cà chua, hành lá, hành tây. Cũng có những quán còn phục vụ thêm cả khoai tây hay khoai lang để nướng cùng, rất ngon và lạ miệng. Tuỳ theo lượng người mà gọi, có những suất ăn khác nhau dành cho hai người, bốn người hay đông hơn nữa.
Thịt bò thái mỏng, to vừa miệng, được ướp sẵn cùng nhiều loại gia vị: Muối, nước mắm, hạt tiêu, dầu vừng… Nói là vậy, nhưng mỗi quán vẫn tự “sáng tạo” ra những công thức ướp thịt riêng đặc trưng, cũng coi như một cách để tự gây dựng “thương hiệu” cho mình. Cùng là bò nướng, có chỗ lại hơi cay, nơi lại mang vị chua chua thơm thơm, nơi thì nồng ấm mùi rượu.
Bò nướng chẳng phải là thứ ăn vội, ăn nhanh. Đây là món tự phục vụ theo đúng nghĩa đen của nó, từ việc bắc chảo, cho tới rưới mỡ và xào rán nguyên liệu. Bởi thế mà ăn bò nướng phải vừa ăn, vừa chờ đợi, cho tới khi cả hai mặt thịt đều săn lại, vừa chín tới, mùi thịt bò chín thơm nức mũi tới tận những bàn xung quanh.
Bò nướng mà thiếu đi nước chấm thịt thì cũng coi như vơi mất non nửa mùi vị “chính hiệu”. Nước chấm ở đây chẳng cầu kì, chỉ có muối hoà chung với chanh và có thể thêm một chút ớt nếu thích ăn cay. Vậy mà thật kì lạ, vị đậm nồng của từng miếng thịt còn nóng hổi lại có thể hợp khít với vị chua thanh, mằn mặn đến vậy. “Thả” một miếng thịt đậm đà vào trong miệng và để cho những vị mặn, cay, chua, nóng từ từ “xuống” khắp người, ấy là lúc bạn nhận ra mình đã “bị” món ăn bình dân vỉa hè này chinh phục.
Với bò nướng, bánh mì là món ăn kèm không gì hợp hơn. Người thích ăn khô thì kẹp thịt vào trong ruột bánh, người muốn tận hưởng hương vị đậm đà của nước thịt, quyện với mùi thơm ngậy của bơ thì cũng chẳng ngại tỉ mẩn ngồi xé từng miếng bánh mì, đặt gọn một góc chảo phía mình, để cho nước thịt nước mỡ cứ thế ngấm dần vào bánh. Nếu bạn “chẳng may” bị ngấy mỡ hay quá cay nóng thì cũng không cần lo lắng, bởi đã có đĩa xoài xanh hay củ đậu luôn “túc trực” bên cạnh xoa dịu.
Trời càng lạnh, những quán bò nướng lại càng tấp nập, từ sẩm tối cho tới nửa đêm. Bởi ai muốn thỏa lòng yêu thích ẩm thực, khám phá món ngon xoay tròn bên mỗi câu chuyện mà chẳng tìm tới những hàng quán bình dị nhưng không kém phần lôi cuốn như bò nướng.
Như cô bạn học cũ của tôi, cứ tới sinh nhật là rủ cả hội bạn bè đi bò nướng, tuần tự tới mức chẳng cần hẹn nhau trước, mà tất cả cũng biết phải tới đâu. Và sau từng ấy lần, xem ra vẫn chẳng ai từ chối cái chốn bình dị này, vì chỉ có ở đó chúng tôi mới đúng là những người trẻ tuổi ồn ào, chí choé đến lộn xộn, được nói những chuyện vui đùa mà ở nơi du dương tiếng nhạc, chẳng hề ai dám mở lời.
Những ngày cuối đông rét mướt này, quanh đây thôi, sẽ lại có những người đang háo hức chờ đợi cuộc hội ngộ tràn tiếng cười bên chảo bò nướng, vào sinh nhật của một ai đó…
Theo MongonHanoi.com