Hồi còn là sinh viên, mỗi tuần đủ năm lần tôi đến quán bún nhỏ nằm trong ngõ chợ Thịnh Quang điểm danh. Với sinh viên và những người lao động bình dân thì đây là một địa chỉ thật sự hấp dẫn. Bún ngon, giá rẻ, chị chủ hiền lành… Có lẽ do vậy mà sau này, khi đã tốt nghiệp ra trường, dù không có điều kiện để thường xuyên tới ăn bún, nhưng hễ có dịp là tôi lại tranh thủ tìm về.
6 năm trôi qua, đã có không biết bao nhiêu sự đổi thay nhưng quán bún của chị vẫn vậy, vẫn cái bàn cũ kỹ, chiếc ghế ghồ ghề và lối đi vào giữa hai gánh hàng hoa. Đặc biệt nhất là hương dịu nhẹ của nồi nước dùng thơm mùi dấm bỗng lan tỏa khắp một góc chợ vào mỗi buổi sớm mai.
Nhận ra tôi qua cách gọi:một bát bún riêu, thêm ốc nhỏ, chị cười hiền, gật đầu rồi nhanh tay làm bún… Nhìn bát bún vừa được bưng ra, không biết làm cách nào để chế ngự cảm giác thèm thuồng đang lan tỏa trong cái miệng háu ăn, tôi vội vàng thêm vào một chút ớt chưng, dấm tỏi, vắt chanh và bắt đầu ngấu nghiến.
Nhiều người thích ăn bún với quẩy, còn tôi chỉ thích ăn với rau sống thôi. Cảm giác chờ đợi khi lùa đôi đũa vào rổ rau, cuộn lại đưa về, dìm nó xuống bát nước dùng nóng hổi, chờ cho nó tai tái rồi đưa vào miệng ngồm ngoàm thật thú vị.
Bún của chị vừa ngon lại vừa rẻ. Vào những năm trước, khi hầu hết những quán bún cua, bún ốc đều bán với giá 4.000đ/bát, quán chị vẫn duy trì mãi mức giá 2.000đ. Cho tới bây giờ khi thị trường đã trải qua bao biến động, các quán bún bình dân khác đã nâng giá mấy lần, nhưng những bát bún của chị khi đến với người ăn vẫn chỉ ở mức 5.000- 6.000đ/bát.
Không biển hiệu, không bàn ghế sang trọng và chỉ bán duy nhất vào khoảng thời gian từ 6h đến 9h thế nhưng quán bún nhỏ nằm trong ngõ chợ Thịnh Quang ấy luôn đông khách. Nhiều hôm đông quá chẳng còn chỗ ngồi, những người khách quen vẫn vui vẻ chờ đến lượt mình. Nhiều người vội thì mua mang về…
Tạm biệt chị sau khi bụng đã đủ ấm, tôi lên đường để tiếp tục chuyến đi hồi khứ, đến với những địa chỉ thân quen đã từng gắn bó một thời…
Theo MonngonHanoi.com