Cà phê Hà Nội nhiều vô kể, có những quán sang trọng mà quy định vào đó thì phải ăn mặc theo “form”, nghĩa là phải lịch sự, chả thế mà nhiều vị khách cứ nghĩ vào quán cà phê ăn mặc thoải mái, và rồi mắt tròn mắt dẹt không hiểu sao bảo vệ cứ một mực không cho mình vào chỉ vì lời gải thích giản đơn “ăn mặc không đúng quy cách”.
Vào những quán cà phê như vậy, thường nó cũng khẳng định được đẳng cấp của những vị khách trong đó. Và đương nhiên, cái giá cho một ly cà phê cũng không rẻ chút nào. Một ly đen nóng, với đĩa hạt dưa cũng đã ngót nghét mất hơn hai chục là ít. Chả thế mà gần đây, trong cái thời kỳ mà mọi người vẫn nói là “thời bão giá”, những quán cà phê sang trọng gần như vắng khách hơn. Thay vào đó, người Hà Nội lại tìm cho mình một sự lựa chọn mới - cà phê vỉa hè.
Dân ghiền cà phê chắc hẳn không còn xa lạ gì với những cái tên như “cà phê Nguyễn Du, cà phê VinCom, cà phê Trịnh…..”. Có nhiều người vẫn nhầm rằng những cái tên trên là tên quán, nhưng tìm hiểu ra mới biết được thật ra nó là tên gọi một dãy phố chuyên….cà phê vỉa hè. Trong một buổi chiều tan sở, vài người bạn rủ tôi đi cà phê. Dạo một vòng quanh hồ Thiền Quang để hít gió trời, sau đó chúng tôi mới sà vào một quán cà phê bên cạnh hồ. Cái không gian thoáng đãng mang lại cho con người ta cảm giác thoải mái, thư thái và đặc biệt là không gò bó như những quán cà phê được bao quanh bởi lớp kính trắng.
Có lẽ chính cái không gian và cảm giác tại quán cóc nơi đây mang lại mà những quán cà phê vỉa hè ở đây bao giờ cũng đông. Vài chiếc ghế nhựa vừa để ngồi vừa để làm bàn, đơn giản như vậy thôi nhưng chẳng ai chú ý tới phong cách của nó. Mà hơn cả, giá một cốc cà phê và các loại đồ uống ở đây rất rẻ, chỉ với tám nghìn đồng là bạn có thể ngồi cả ngày mà tán chuyện. Nhiều hôm gặp bạn bè mà trong ví cũng chỉ còn vài chục, không lẽ lại gặp nhau nói chuyện xuông?, vậy là những “chiến hữu” nhanh chân phóng thẳng tới “cà phê Nguyễn Du” để tha hồ…hội ngộ.
Có những chiều buồn một mình lang thang đi tìm cho mình khoảng trời riêng, tôi tới cà phê “VinCom”, gọi cái tên nghe cho trang trọng, nhưng thật ra cái tên này nhằm chỉ dãy phố Thái Phiên nằm dưới chân VinCom. Gọi cho mình một ly cà phê nâu, ngồi nhìn ngắm dòng người qua lại mới thấy kể ra cũng thú vô cùng. Ở đây, người giàu cũng có, người nghèo cũng có, nhưng chẳng ai chú ý tới sự phân biệt đẳng cấp cả bởi đơn giản cái không gian nhỏ của quán dưới gốc đa cổ thụ làm người ta thấy như gần nhau hơn. Chợt bật cười khi thấy có anh sinh viên cứ chúi đầu vào laptop gần hai tiếng đồng hồ bên ly cà phê đã…chảy hết đá. Hóa ra là ra đây hứng wifi “chùa” từ mấy tòa nhà văn phòng bên cạnh.
“Giá cà phê ở đây rẻ, gió trời lại mát, hơn nữa ra đây làm việc là mình có thể tích kiệm được tiền điện ở nhà rồi!” – cậu sinh viên trẻ nở nụ cười rất hiền vui vẻ tâm sự. Đến quán cà phê bây giờ, người ta có thể làm được nhiều việc, khiến đôi khi quán xá bỗng biến thành một công sở thứ hai. Chẳng biết từ lúc nào, người Hà Nội có thú vui uống café vỉa hè. Không nhạc, không nến, không hoa, không cả những cô phục vụ xinh đẹp…. chỉ có những tiếng bụi, tiếng còi inh ỏi và cả tiếng rao bán í a í ới .Cũng ô nhiễm, cũng bụi bặm nhưng sao ngồi riết thành nghiền. Tất cả đã trở thành thói quen từ lúc nào không biết. Không có những cái tên sang trọng mang ý nghĩa sâu sa, chỉ đơn giản là “cà phê 35”, hay “cà phê Thái Phiên”, nhưng sao người Hà Nội thấy gần gũi thân quen đến thế?. Và ở đây, người ta tìm thấy sự đồng cảm từ những tâm hồn, đôi khi đi tìm cho mình một khoảng trời riêng để thấy mình cũng …sống chậm như ai. Chợt thấy…yêu lắm cà phê vỉa hè!
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag:
Tag: